Bé trai với “súng ống” nằm bên ngoài cơ thể, xem ra dễ kiểm tra. Song, trên thực tế có không ít tật bẩm sinh mà phụ huynh không có kinh nghiệm khó lòng phát hiện….
Tài sản" xác định là bé trai bao gồm "con chim" và túi đựng hai "hòn ngọc". Có bao nhiêu "của cải" thì có bấy nhiêu tật được phát hiện. Chỉ khi lớn lên, "của quý" mới làm nhiệm vụ hai trong một (vừa tiết niệu vừa sinh dục). Ngày còn bé, "chim" chỉ có nhiệm vụ thải nước tiểu, nhưng chỉ cần lỗ tiểu nằm không đúng vị trí đã xảy ra nhiều điều khiến các bậc sinh thành đứng ngồi không yên.
- Lỗ tiểu thấp: Lỗ tiểu thay vì nằm ở đầu "chim" lại chui xuống các vị trí thấp hơn như: phần bụng dương vật, giữa bìu và hậu môn. Bị tật này, bé phải phẫu thuật. Tốt nhất là từ một-ba tuổi, thực hiện ở thời điểm này có điều lợi là bé sẽ không nhớ là mình đã từng bị phẫu thuật vùng nhạy cảm. Nếu cha mẹ không phát hiện con mình bị dị tật này thì khi lớn lên sẽ trở thành đại họa. Việc điều trị khó khăn, phẫu thuật rồi cũng bị xì rò.
- Lỗ tiểu cao: Nước tiểu đổ ra ở phần rãnh gần quy đầu, hoặc lưng "chim", khúc gần xương mu, việc tiểu tiện sẽ khó khăn và càng lớn, khi biết về giới tính, biết mình bất thường, các bé thường có xu hướng mặc cảm, giấu diếm. Những trường hợp này cần phẫu thuật sớm, các bác sĩ sẽ tạo hình đoạn niệu đạo bị thiếu để đưa lỗ tiểu về lại "mái nhà xưa".
Đi đôi với lỗ tiểu cao là dương vật bị cong ở mặt lưng và bao quy đầu khiếm khuyết ở mặt bụng. Dương vật thường ngắn và có dạng dẹt, hai thể hang không dính vào nhau. Phẫu thuật tốt nhất là từ một-ba tuổi. Nặng nhất là những trường hợp không có lỗ tiểu, bàng quang lộ ngoài ổ bụng. Riêng trường hợp này cần phẫu thuật ngay sau khi sinh.
- Hẹp bao quy đầu. Thông thường, quy đầu tự tuột dần ra khi bé lên ba-sáu tuổi. Cắt bao quy đầu là phẫu thuật đơn giản, nhanh chóng, nhưng cần gây mê ở trẻ nhỏ và gây tê khi lớn. Phẫu thuật đơn giản nhưng biến chứng lại "dữ dội".
Chẳng hạn như cắt nhầm quy đầu tạo sẹo đau khi cương. Những trường hợp không phát hiện sớm hẹp bao quy đầu khi lớn lên sẽ dễ bị viêm nhiễm, nhiễm bệnh hoa liễu, ung thư dương vật. Việc nhận diện bệnh không khó, chỉ cần quan sát khi "cục vàng" bắn tia nước tiểu mà bao quy đầu phồng to thì khả năng hẹp khá cao, cần đi khám chuyên khoa. Có nhiều cha mẹ nghĩ là kéo, nong sẽ giúp quy đầu tuột xuống. Chính điều này tạo sẹo, gây đau đớn, hoảng loạn cho bé, khiến bé sợ đụng đến vùng nhạy cảm, đau đớn khi đi tiểu…
- "Chim" bị lấp (dương vật vùi). Có sự tranh luận về trường hợp này giữa bác sĩ nhi khoa và niệu khoa: nhi khoa phát hiện nhiều trường hợp "chim" bị vùi lấp nhưng bác sĩ niệu khoa thì không thấy ai bị giấu "súng ống" cả. Giải thích chính xác thì đây không phải là bệnh, mà chỉ xảy ra khi bé bị béo phì mà thôi. Khi lớn lên, các lớp mỡ biến mất, nhờ vậy chúng trở về với hình hài thật của mình.
- "Chim" bị che khuất (dương vật lưới): Do da bìu trùm lên, trông rất… xấu. Nhưng may mắn là mọi chức năng nhiệm vụ của "súng ống, đạn dược" đều không bị ảnh hưởng. Đây là trường hợp cần phẫu thuật, thời điểm tốt nhất là lúc dậy thì.
- Hình dáng, kích cỡ: Khi lớn lên, các anh thường lo lắng về kích cỡ của "súng ống". Có hai trường hợp, thứ nhất là khi dậy thì mà mọi thứ nhỏ như… xưa là do tuyến yên hoạt động yếu. Việc điều trị chủ yếu bổ sung nội tiết tố testosterone trong thời gian dài. Thứ nhì, chỉ có súng nhỏ nhưng đạn dược "hùng hậu" thì việc điều trị là cắt rời dây treo giúp "hắn" cao thêm 2 - 3cm. "Chim cong" cũng là tật chỉ được phát hiện khi lớn lên, lúc dạ cương, đi tiểu khó khăn. Và, khi vào "cuộc chiến", anh chàng lưng gù này sẽ gây đau cho "đối tác". Tình trạng nặng sẽ điều trị bằng phẫu thuật giúp "hắn" thẳng thớm hơn.
- Cuối cùng là túi đạn dược. Thông thường, túi này nằm bên ngoài cơ thể bảo đảm nhiệt độ 350C bằng cách thun giãn lớp da. Bệnh thường gặp là tinh hoàn ẩn. Theo TS Nguyễn Thành Như, có khoảng 3 - 5% trẻ sinh ra bị tinh hoàn ẩn. Tuy nhiên, bệnh thường tự khỏi, khi được một tuổi tỷ lệ này xuống còn 0,7 - 1%. Bé bị tinh hoàn ẩn thì khả năng bị ung thư cao gấp 40 lần bé bình thường. Bên cạnh đó khả năng duy trì nòi giống cũng thấp. Phẫu thuật tốt nhất là khi bé được 9 - 18 tháng. Nếu không phẫu thuật, điều trị sớm sẽ ảnh hưởng đến khả năng sinh tinh vì ở vùng nhiệt độ cao quá lâu. Tinh hoàn rong chơi đâu đó (tinh hoàn lạc chỗ) cũng điều trị giống tinh hoàn ẩn.
- Thoát vị bẹn bẩm sinh: Nếu như tinh hoàn đi lạc lên trên thì cũng có trường hợp ruột "chạy" xuống vùng chứa đạn dược (thoát vị bẹn bẩm sinh). Điều trị bằng cột cổ túi ống phúc tinh mạc, phục hồi thành bẹn.
- Dịch bị ứ trong bao tinh mạc quanh tinh hoàn: Trường hợp này may mắn thường tự hết trước một tuổi. Nếu sau một tuổi vẫn còn bị thì phẫu thuật cắt mở bao tinh mạc.
AloBacsi.
Tài sản" xác định là bé trai bao gồm "con chim" và túi đựng hai "hòn ngọc". Có bao nhiêu "của cải" thì có bấy nhiêu tật được phát hiện. Chỉ khi lớn lên, "của quý" mới làm nhiệm vụ hai trong một (vừa tiết niệu vừa sinh dục). Ngày còn bé, "chim" chỉ có nhiệm vụ thải nước tiểu, nhưng chỉ cần lỗ tiểu nằm không đúng vị trí đã xảy ra nhiều điều khiến các bậc sinh thành đứng ngồi không yên.
- Lỗ tiểu thấp: Lỗ tiểu thay vì nằm ở đầu "chim" lại chui xuống các vị trí thấp hơn như: phần bụng dương vật, giữa bìu và hậu môn. Bị tật này, bé phải phẫu thuật. Tốt nhất là từ một-ba tuổi, thực hiện ở thời điểm này có điều lợi là bé sẽ không nhớ là mình đã từng bị phẫu thuật vùng nhạy cảm. Nếu cha mẹ không phát hiện con mình bị dị tật này thì khi lớn lên sẽ trở thành đại họa. Việc điều trị khó khăn, phẫu thuật rồi cũng bị xì rò.
- Lỗ tiểu cao: Nước tiểu đổ ra ở phần rãnh gần quy đầu, hoặc lưng "chim", khúc gần xương mu, việc tiểu tiện sẽ khó khăn và càng lớn, khi biết về giới tính, biết mình bất thường, các bé thường có xu hướng mặc cảm, giấu diếm. Những trường hợp này cần phẫu thuật sớm, các bác sĩ sẽ tạo hình đoạn niệu đạo bị thiếu để đưa lỗ tiểu về lại "mái nhà xưa".
Đi đôi với lỗ tiểu cao là dương vật bị cong ở mặt lưng và bao quy đầu khiếm khuyết ở mặt bụng. Dương vật thường ngắn và có dạng dẹt, hai thể hang không dính vào nhau. Phẫu thuật tốt nhất là từ một-ba tuổi. Nặng nhất là những trường hợp không có lỗ tiểu, bàng quang lộ ngoài ổ bụng. Riêng trường hợp này cần phẫu thuật ngay sau khi sinh.
- Hẹp bao quy đầu. Thông thường, quy đầu tự tuột dần ra khi bé lên ba-sáu tuổi. Cắt bao quy đầu là phẫu thuật đơn giản, nhanh chóng, nhưng cần gây mê ở trẻ nhỏ và gây tê khi lớn. Phẫu thuật đơn giản nhưng biến chứng lại "dữ dội".
Chẳng hạn như cắt nhầm quy đầu tạo sẹo đau khi cương. Những trường hợp không phát hiện sớm hẹp bao quy đầu khi lớn lên sẽ dễ bị viêm nhiễm, nhiễm bệnh hoa liễu, ung thư dương vật. Việc nhận diện bệnh không khó, chỉ cần quan sát khi "cục vàng" bắn tia nước tiểu mà bao quy đầu phồng to thì khả năng hẹp khá cao, cần đi khám chuyên khoa. Có nhiều cha mẹ nghĩ là kéo, nong sẽ giúp quy đầu tuột xuống. Chính điều này tạo sẹo, gây đau đớn, hoảng loạn cho bé, khiến bé sợ đụng đến vùng nhạy cảm, đau đớn khi đi tiểu…
- "Chim" bị lấp (dương vật vùi). Có sự tranh luận về trường hợp này giữa bác sĩ nhi khoa và niệu khoa: nhi khoa phát hiện nhiều trường hợp "chim" bị vùi lấp nhưng bác sĩ niệu khoa thì không thấy ai bị giấu "súng ống" cả. Giải thích chính xác thì đây không phải là bệnh, mà chỉ xảy ra khi bé bị béo phì mà thôi. Khi lớn lên, các lớp mỡ biến mất, nhờ vậy chúng trở về với hình hài thật của mình.
- "Chim" bị che khuất (dương vật lưới): Do da bìu trùm lên, trông rất… xấu. Nhưng may mắn là mọi chức năng nhiệm vụ của "súng ống, đạn dược" đều không bị ảnh hưởng. Đây là trường hợp cần phẫu thuật, thời điểm tốt nhất là lúc dậy thì.
- Hình dáng, kích cỡ: Khi lớn lên, các anh thường lo lắng về kích cỡ của "súng ống". Có hai trường hợp, thứ nhất là khi dậy thì mà mọi thứ nhỏ như… xưa là do tuyến yên hoạt động yếu. Việc điều trị chủ yếu bổ sung nội tiết tố testosterone trong thời gian dài. Thứ nhì, chỉ có súng nhỏ nhưng đạn dược "hùng hậu" thì việc điều trị là cắt rời dây treo giúp "hắn" cao thêm 2 - 3cm. "Chim cong" cũng là tật chỉ được phát hiện khi lớn lên, lúc dạ cương, đi tiểu khó khăn. Và, khi vào "cuộc chiến", anh chàng lưng gù này sẽ gây đau cho "đối tác". Tình trạng nặng sẽ điều trị bằng phẫu thuật giúp "hắn" thẳng thớm hơn.
- Cuối cùng là túi đạn dược. Thông thường, túi này nằm bên ngoài cơ thể bảo đảm nhiệt độ 350C bằng cách thun giãn lớp da. Bệnh thường gặp là tinh hoàn ẩn. Theo TS Nguyễn Thành Như, có khoảng 3 - 5% trẻ sinh ra bị tinh hoàn ẩn. Tuy nhiên, bệnh thường tự khỏi, khi được một tuổi tỷ lệ này xuống còn 0,7 - 1%. Bé bị tinh hoàn ẩn thì khả năng bị ung thư cao gấp 40 lần bé bình thường. Bên cạnh đó khả năng duy trì nòi giống cũng thấp. Phẫu thuật tốt nhất là khi bé được 9 - 18 tháng. Nếu không phẫu thuật, điều trị sớm sẽ ảnh hưởng đến khả năng sinh tinh vì ở vùng nhiệt độ cao quá lâu. Tinh hoàn rong chơi đâu đó (tinh hoàn lạc chỗ) cũng điều trị giống tinh hoàn ẩn.
- Thoát vị bẹn bẩm sinh: Nếu như tinh hoàn đi lạc lên trên thì cũng có trường hợp ruột "chạy" xuống vùng chứa đạn dược (thoát vị bẹn bẩm sinh). Điều trị bằng cột cổ túi ống phúc tinh mạc, phục hồi thành bẹn.
- Dịch bị ứ trong bao tinh mạc quanh tinh hoàn: Trường hợp này may mắn thường tự hết trước một tuổi. Nếu sau một tuổi vẫn còn bị thì phẫu thuật cắt mở bao tinh mạc.
AloBacsi.
Bài viết cùng chủ đề
- “Kéo dài” chiều cao cho con
- 0
- 1,360
- “Chữa bệnh” tâm lý ở trẻ
- 0
- 1,134
- Đừng “ủ” con quá kỹ
- 0
- 1,314
- Đừng hôn lên môi trẻ
- 0
- 2,167