Chào bác sĩ, cháu 21 tuổi, đang là sinh viên. Thời gian gần đây, cháu hay mệt mỏi, đau đầu thường xuyên và đặc biệt là sợ ra khỏi phòng và gặp gỡ mọi người. Cháu rất lo lắng cho tình trạng của mình, tình trạng này kéo dài cũng mấy tháng rồi.
Trước đây, cháu rất vui vẻ, hoạt bát. Sau đó, cháu có bạn trai, nhưng chính bạn trai cháu là nguyên nhân làm cháu trở nên kỳ quặc như vậy. Anh ấy và chị gái, em gái anh ấy rất hay trêu chọc về việc cháu bị tăng cân và cười đùa dù đã có lần bị trêu chọc mà cháu khóc. Hầu như ngày nào gặp mặt cháu anh ấy cũng nói cháu mập ra khiến cháu lo lắng(mặc dù cháu chỉ tăng 2kg, trước đây cháu cân nặng 40kg, sau khi tăng cân thì là 42kg, cháu cao 1m55). Sau đó, cháu hạn chế tiếp xúc với bạn trai cháu, bây giờ thì hầu như không gặp mặt nữa nhưng lúc nào cháu cũng lo lắng về cân nặng của mình, cháu không còn muốn ra ngoài hay đi với bạn bè nữa. Ngoài giờ học, cháu luôn nhốt mình trong phòng và đóng kín cửa, không tiếp xúc với mọi người. Khi cần thiết phải ra ngoài thì cháu luôn mặc áo khoác và đeo khẩu trang kín mít dù là buổi tối. Cháu sợ gặp người quen, sợ người khác nói chuyện với mình. Cháu chỉ mong được về phòng sớm, khi về tới phòng trọ và đóng kín cửa rồi cháu mới thấy được an toàn.
Vì sợ ba mẹ lo lắng nên cháu không dám nói cho ai biết cảm giác của cháu, cũng không dám đi khám bác sĩ. Nhưng tuần trước, cháu đã xém tự tử. Cháu có cảm giác như mình là người vô dụng rồi không biết sao giống như có ai đó xui cháu nên chết đi để không trở thành gánh nặng cho ba mẹ. Lúc đó, không hiểu sao cháu lại lấy dao tự cắt tay mình nhưng vì dao không bén và cháu nhớ tới ba mẹ nên chỉ làm mình bị thương nhẹ. Bây giờ cháu rất sợ và hoảng loạn, ra ngoài nhìn thấy xe thì cháu sợ lắm nhưng lại muốn lao vào cho xe tông mình. Cháu có cảm giác như đang tự đấu tranh với mình vậy. Sợ hãi làm cháu không dám về nhà dù được nghỉ hè rồi. Giờ cháu chỉ mong bác sĩ cho cháu biết cháu bị gì vậy, và cháu phải làm sao để không như vậy nữa? Cháu mong bác sĩ giúp cháu!
Trước đây, cháu rất vui vẻ, hoạt bát. Sau đó, cháu có bạn trai, nhưng chính bạn trai cháu là nguyên nhân làm cháu trở nên kỳ quặc như vậy. Anh ấy và chị gái, em gái anh ấy rất hay trêu chọc về việc cháu bị tăng cân và cười đùa dù đã có lần bị trêu chọc mà cháu khóc. Hầu như ngày nào gặp mặt cháu anh ấy cũng nói cháu mập ra khiến cháu lo lắng(mặc dù cháu chỉ tăng 2kg, trước đây cháu cân nặng 40kg, sau khi tăng cân thì là 42kg, cháu cao 1m55). Sau đó, cháu hạn chế tiếp xúc với bạn trai cháu, bây giờ thì hầu như không gặp mặt nữa nhưng lúc nào cháu cũng lo lắng về cân nặng của mình, cháu không còn muốn ra ngoài hay đi với bạn bè nữa. Ngoài giờ học, cháu luôn nhốt mình trong phòng và đóng kín cửa, không tiếp xúc với mọi người. Khi cần thiết phải ra ngoài thì cháu luôn mặc áo khoác và đeo khẩu trang kín mít dù là buổi tối. Cháu sợ gặp người quen, sợ người khác nói chuyện với mình. Cháu chỉ mong được về phòng sớm, khi về tới phòng trọ và đóng kín cửa rồi cháu mới thấy được an toàn.
Vì sợ ba mẹ lo lắng nên cháu không dám nói cho ai biết cảm giác của cháu, cũng không dám đi khám bác sĩ. Nhưng tuần trước, cháu đã xém tự tử. Cháu có cảm giác như mình là người vô dụng rồi không biết sao giống như có ai đó xui cháu nên chết đi để không trở thành gánh nặng cho ba mẹ. Lúc đó, không hiểu sao cháu lại lấy dao tự cắt tay mình nhưng vì dao không bén và cháu nhớ tới ba mẹ nên chỉ làm mình bị thương nhẹ. Bây giờ cháu rất sợ và hoảng loạn, ra ngoài nhìn thấy xe thì cháu sợ lắm nhưng lại muốn lao vào cho xe tông mình. Cháu có cảm giác như đang tự đấu tranh với mình vậy. Sợ hãi làm cháu không dám về nhà dù được nghỉ hè rồi. Giờ cháu chỉ mong bác sĩ cho cháu biết cháu bị gì vậy, và cháu phải làm sao để không như vậy nữa? Cháu mong bác sĩ giúp cháu!